..


..




" UNCHAINED MELODY "
Love is Never Ending, Still Beginning...

"...i know everyone reads my behavior from their own viewpoints... which is affected by the culture and the religion in which each is raised... i am sorry if my behavior (personality, style, etc...) makes anyone uncomfortable...i truly believe that everyone is entitled to their opinions whether i agree with them or not...That is "What Is So Great" about this country !...

i also believe that people can be FRIENDS even if they are different in many ways, providing that they have common intrinsic values... and in the end... That's What Life Is All About: "i can be only me!"... if people don't like it... they don't have to deal with me... sooo... i will continue to be "Just The Way I Am"

As for relationships...Any kind of relationships ,when things happen that injure a relationship...if it is repairable, then TIME is required for the healing process...Sometimes, it can't be repaired...But we won't know until we give it time to try...if it doesn't work...Then we go our separate ways, without labeling anyone as embittered, unforgiving, narrow-minded, immature...and so on...Some of the terms may or may not be true...But i firmly believe in NOT hurting anyone if i can avoid it !... ... ... ...

Thứ Tư, 9 tháng 7, 2014

"Bài Không Tên Số 7" cho tháng Sáu !

June 14, 2014 at 5:01am

"...Cafe' đen, rượu đỏ, và thuốc lá bao xanh là ba dấu hiệu của đất Pháp...Không có ba thứ này, nhất định nước Pháp sẽ không còn những cơn mưa phùn tháng Tư .

 Hắn ngồi bên cạnh khung cửa kính, quán thuốc lá chỉ mang tên vỏn vẹn là Tabac Cafe Express... Quán thuốc nằm đối diện nghĩa địa. 

Chung quanh đều im lặng, thỉnh thoảng vài tiếng ho, tiếng cửa đẩy vào, tiếng gió rít vào từ những ngày quá khứ.

Bây giờ là tháng Tư ? Thời gian là những tháng Tư còn lại...

Hắn ho khan vài tiếng cho đỡ buồn,trời lạnh quá, im lặng quá, nhiều khi mình phải bày đặt ho khan để thấy rằng mình vẫn còn đó, vẫn sống, vẫn thở... " ( trang 8 ,"Bay Đi Những Cơn Mưa Phùn" __ PhạmCôngThiện )

 Nhưng ở đây không còn là tháng Tư nữa , mà đang là những ngày cuối tháng Năm,cuối mùa Xuân...Tôi đang ngồi đọc những giòng đầu tiên trong tập tản văn "Bay Đi Những Cơn Mưa Phùn" của tay cuồng chữ PhamCongThien, một cuốn sách đầy kỷ niệm của thời tuổi trẻ Saigon đã xa xôi mấy chục năm qua, rất cảm động khi im lặng đi vào những ngóc ngách của từng giòng viết mà có thể đối với người khác chỉ đọc lướt qua vài trang sẽ...ngáp và vứt vào góc bàn ! Cũng có người đã vứt vào xọt rác nữa ! Vì chán và vì chẵng hiểu Hắn-PCT viết cái đếch quái quỷ gì vậy nhĩ !?

 (** Phải nói vài lời cám ơn sự ngọt ngào nhiệt tình của cô Gio HeoMay- người bạn/người chị rất nghệ sĩ tính , đã copy trọn cuốn sách nguyên bản ngày xưa của cuốn sách, rồi gởi tặng Vynn mình...Thương Gió quá ! Gió đang bệnh đấy, nhưng với sự kiên cường chiến đấu và phớt lờ hiếm có, Gió vẫn thổi vi vu viết lia lịa và mới khoe rằng đã mập lên thêm được 4 kylo...thịt ba rọi nữa, cho dù sẽ còn phải đối diện với những giờ "vào thuốc" đầy tính thời gian của kiên nhẫn và chấp nhận ! Xin Chúa ban bình an cho cô Gió... )

 Thời gian nơi đây đang đi vào những ngày cuối mùa Xuân trong tháng Năm, mặt trời sẽ rực rỡ hơn, nắng sẽ lấp lánh và vàng hơn cả mầu cát của bãi biển vào tháng sau là tháng Sáu mùa Hè hăm hở xấn tới, không gian thời gian sẽ giãn rộng ra cho nắng tràn trề nhễ nhại bóng mướt trên những trần trụi trần gian thân thể chân đùi bụng ngực của các cô gái tóc búi cao , đeo kính đen nằm phơi nắng...Và người ta hôn nhau thơm hương vị ngọt ngào vị cam, chanh, nho tươi dưới bóng mát của những cây dừa lá to xanh mướt...
  •  Và bây giờ thì thời gian lại đang là Tháng Sáu...
Tháng Sáu ở đây không có mưa, anh cũng chẵng muốn ôm đàn hát bài "Tháng Sáu trời mưa, trời không mưa anh cũng lạy trời mưa" sến sang sang sến nào đó...Đơn giản là anh không thích mùa Hè...Thật thì anh mới ôm đàn hát bài "Không tên số 7" với giọng nghẹn ngào cũa những ly rượu đỏ...

 Nắng rực rỡ, mùa Hè... ( nói mùa Hạ thì nghe hay hơn, phải không nhĩ !? )

Các trường học đóng cửa, những con đường sáng sớm quanh thành phố nhỏ nơi anh ở không ồn ã tiếng xe đưa đón cùng những tiếng cười nói của học sinh nữa...Và người lớn, cha mẹ chúng cũng lên đường cùng gia đình đi nghỉ Hè xa trên những chuyến xe lái xuyên bang vạn dặm thiên lý núi đồi xinh đẹp hoang sơ nguyên thủy thiên nhiên bát ngát của 50 tiểu bang nước Mỹ này...

|Anh cũng có ý định xách gói, cầm máy ảnh lên núi ở ẩn vài ba ngày vacation, hoặc sẽ vào sa mạc ngồi nhìn gió thổi cát bay rì rào qua những bụi cỏ dại, hay là ra Biển ngồi nhìn và nghe sóng vỗ vào bờ đá cho...lãng mạn nhĩ ?! Hmmm..., No , anh không thích Biển lắm đâu, em biết đấy mà: anh chỉ thích cái im lặng hoang sơ của núi, của đá, của sa mạc và yêu cái âm thanh xào xạc lao xao của rừng xanh lá hoa cây cỏ .

Những con đường quanh đây im vắng hơn khi mùa Hè về, phần là vì các trường học nghĩ Hè, phần vì nắng quá nhiều, người ta ra Biển nhiều hơn là đi bộ trên đường, những con đường thỉnh thoảng có tiếng xe vụt lướt qua, vậy thôi, và anh rất thích sự im vắng cũa những con đường !

Nhớ ngày xưa, những lần có dịp lên phố cao trên Dalat , anh đã từng ngồi im lặng hàng giờ bên một ghế đá bên bờ cong cong một con đường quanh Hồ Xuân Hương, chỉ để nghe tiếng gió vi vu trên những hàng cây thông trên đồi cù và những con đường im vắng quanh đó vọng lại...

 "Ngày Xưa" ?

 Ôi , Sao anh yêu 2 chữ "Ngày Xưa" thế không biết, nó gợi nhớ những câu chuyện Cổ tích hồi thơ ấu chúng ta vẫn thường được nghe kể, hay đọc sách, và bao giờ cũng bắt đầu bằng câu Once upon a time :"Ngày xửa , Ngày xưa , nơi làng kia có..."..v.v...Nó gợi cảm thoang thoảng mùi hương nơi những sợi tóc tơ sau cái gáy thanh nhã trắng muốt của em, chất ngất như vùng ngực ấm áp dịu dàng và ngọt ngào đằm thắm như đôi môi em vậy...


"...Từ nghĩa địa đi ra, từ con đường trên đồi cao dẫn đến thành phố, tôi thấy một thế giới loài người thoáng hiện dưới một mầu sắc kỳ lạ, thế giới huy hoàng vô cùng, thực là đẹp triền miên. Nắng sắp lên. Chưa bao giờ tôi thấy nắng đẹp như vậy. Chưa bao giờ tôi yêu trần gian này đến thế...

 Tôi tự nói với lòng : " Ngày hôm nay, và cả những ngày sắp đến, bắt đầu bằng niềm thanh bình vô hạn của tâm hồn" 
  • Em ơi, hãy trông sang đồi thông. Hoa Anh đào nở hồng cả sườn đồi. Đẹp xuống trần... 
  • Hôm nay nhiều mây trắng quá em nhỉ ? 
  • Trắng như áo người ta yêu phải không anh ?..."  
( trang 200, "Bay Đi Những Cơn Mưa Phùn"__ PhamCongThien_ 3-X-1961 )
 Một cặp tình nhân nắm tay nhau đẩy cửa bước vào...Tiếng xe cộ lướt trên đường lọt vào quán, họ đi qua bàn anh ngồi sát ngay cửa sổ kính trong suốt...Cô gái lướt qua sát anh đến độ anh thoáng hít được một thoảng hương thơm từ mái tóc dài của cô phã nhẹ vào mũi...

Tháng Sáu ngập nắng bên ngoài, anh nhìn thấy nụ cười mĩm dễ thương im lặng cũa em trên những trang viết cũ...

Bản nhạc anh đang nghe có lời và giai điệu buồn muốn chết ! Àh hay ra là anh cũng đang buồn đấy chứ gì nữa, nhỉ !? ( ùiii giờiii , buồnnn ! )

Người dọn bàn đến bên cạnh, tay cầm ca nước lạnh có những viên đá hình ngôi sao trong veo với những lát chanh tươi có vỏ mầu vàng, hỏi :
  • Everything ok, Sir ?
  • Ồh yèahh !... everything's... perfect ! Thanks
 Anh mỉm cười với người thanh niên, chắc là sinh viên đi làm thêm vào mùa Hè.
  • Nice day, Sir !
Anh ta cũng mỉm cười... Anh nháy mắt với anh ta và đưa 2 ngón tay cái lên đáp lời, thở hắt ra, nhìn ra ngoài sân cỏ... Bên kia đường cũng là những bãi cỏ, đồi cỏ của công viên và sân chơi Golf , tất cả thành phố nhỏ này nằm ngập ngụa trong nắng Hè tháng Sáu, và anh thì cứ hay nhắc đi nói lại rằng anh không thích mùa Hè tý nào... "Chúng ta rất khác nhau , anh yêu ạh !", Có lần em đã nói như vậy và mỉm cười dịu dàng :" Em thì thích mùa Hè và Biển, nhưng dĩ nhiên rồi, anh yêu àh, em cũng yêu mùa Thu cùng với anh chứ !"... Người đàn ông của nàng không nói gì, ôm nàng chặt hơn nữa và bàn tay đặt lên trên ngực trái nàng ấm nồng, mềm mại , nơi ấy là nơi mà Thượng Đế đã đặt vào trái tim người phụ nữ sự bao dung , yêu thương và tha thứ, là nơi mà bất cứ người đàn ông nào cũng muốn gục mặt vào đấy để nghe hơi thở dịu dàng cùng tiếng đập êm dịu của Tình yêu, của sự ũi an che chở như người Mẹ vậy... Chả phải người đàn ông nào cũng chỉ là "thằng con trai nhớn" của người phụ nữ sao ? Sau Mẹ ta ?...
  • "...Heidegger có lần nhắc lại câu nói của Abraham a Santa Clara: " Kẻ nào chết trước khi chết thì không chết lúc hắn chết ".Phải chăng anh muốn nói rằng "cái chết gặp cái chết thì sống mới bùng dậy lại ?!"  _Tôi không hiểu ! ,anh nói .  
  •  Tôi đã thuật lại câu chuyện giữa tôi và anh. Nhưng tôi không thể diễn tả lại ấn tượng lạ lùng trong tâm thức tôi, tôi vừa nghe anh nói :"Tôi không hiểu" thì tôi có cảm giác bất chợt rằng một trái sung chín vàng rụng vào cái miệng hả rộng của anh khờ... 
  • _ Như thế không còn vấn đề gì đáng nói nữa...!"  Tôi im lặng. Anh cũng im lặng và mĩm cười thoải mái...( trang 225 , "Bay Đi Những Cơn Mưa Phùn"___ PhamCongThien )
 Nắng Tháng Sáu ngập tràn ngoài kia...Và thời gian nơi đây như là có thanh âm rất im ắng nghe nhận ra được cả tiếng chớp cánh của những con chim bay nhẹ qua những cành cây xanh, cái im vắng mà tâm hồn anh nghe ra được rất rõ...

Anh yêu thích điều đặc biệt ấy của sự tinh tế nghe ra cả cái thanh âm lao xao rất nhẹ của sự im lặng của lòng mình ! Những con đường hoang vắng khi về chiều tà tháng Sáu mùa Hè oi ã nắng khô vàng chín rụng cả những nỗi buồn xưa và nay, cũ và mới...

Thật là tuyệt khi uống cạn những xúc cảm ấy của trái tim !

Chiều tháng Sáu nắng vẫn còn nấn ná đến tận 8 giờ tối ở nơi đây ! ừhmm..., bản nhạc có lời hát và giai điệu nghe buồn muốn chết luôn...!


 "Một mình đi mãi...Trên đường dài không thấy
  Ai người quen tôi đấy ?! Bao giờ đời sẽ vui... !? "
  ... ...  ... ... ...





--> Read more..

Thứ Bảy, 1 tháng 3, 2014

"Lẽ Vô Thường Hợp Tan "


Sau một thời gian khi đã thử giao lưu chơi với cái thế giới tabàha FB kia với nick name tôi vẫn dùng bên Multiply ngày xưa là Vynn K. tôi đã muốn đóng cái FB bên ấy với nick name ấy , để trở về bên này một mình...Thì cũng có một số vốn không nhỏ để bỏ thêm zô túi kinh nghiệm !
Cũng khá là Tham Sân Si với mọi tình huống Hỷ Nộ Ái Ố chứ !
Tôi đâu phải là Thánh cũng chưa đạt mức hóa đá cho dù vẫn thích ngồi chống càm uống rượu một mình để suy tư về lẽ tồn sinh con người , tôn giáo, xã hội loài người , văn hóa và..."nỗi buồn nhân loại" với " nỗi lo vũ trụ"..v.v... hahaha , đúng là tôi không được bình thường như những bạn thân tôi nhận xét sao ?...

Dĩ nhiên , đối với tôi điều học được nhiều nhất, khám phá ra thêm được nhiều nhất nhất vẫn là về...phụ nữ !
Cho dù rằng tôi cũng đã có quá dư một số vốn kinh nghiệm thương đau không nhỏ về phụ nữ trong đời sống thực , nhưng qua FB, tôi thật sự khám phá thêm rất nhiều những chi tiết tế nhị khác về con người và thế giới tâm hồn của họ...
Và, khoan đã hãy nói về những điều đã hiểu ra đó là Tốt hay là Xấu mà tôi đã hiểu , hay khám phá hay đã có kinh nghiệm qua với phụ nữ các loại, các mẫu người trong đời thực và đời ảo...
Ý tôi muốn nói , dù sao, Phụ nữ: họ là những người yếu đuối , có trái tim nhạy cảm và tấm lòng không thua gì Mẹ ta...
Họ cần được trân trọng mà yêu thương và che chở...
Bất kể là thế nào, đời sống luôn vẫn cần có tấm lòng, cần có lòng bao dung , cho dù sau đó chĩ là để cho gió cuốn đi lạnh lùng...

Thú thật có một , hai ( và...3,4 ? hì hì khộ tâm quạ cho trái tiêm lãng mạn chịu hông nỗi cũa toaii ) bóng hình đã vẫn để lại dấu vết trong tâm hồn tôi...Một là người xưa bên Multiply... Và một là người chĩ mới quen có dăm ba ngày: đó là một phụ nữ trí thức, có học vị và là một phụ nữ rất thú vị nếu là người bạn, người tình... ( Nhưng làm một người vợ thì chắc phải ngồi chống càm...xem lại ! ) ^^

Tôi trở về nhà Blogspot hiu quạnh thanh vắng bên này, viết lách lại chút đĩnh như bên Mul. ngày xưa xem sao !

Vì thật thì , từ ngày Mul. dẹp tiệm đa số thích qua FB hơn, bên ấy là cả một thế giới xã hội với đủ hạng, đủ loại, đủ trình độ level từ nghiêm chỉnh đến...cà chớn, từ ông anh đáng kính đến gã đàn ông vô duyên rỗng tuyếch chuyên gia đi comment dạo những lời pá láp mua vui rẻ tiền, từ cô bạn gái đáng quý đến con mệ chanh chua đanh đá , từ em gái ngây thơ đến những người đàn bà hóng chuyện rồi phê phán ném đá người khác , và quá xá chừng nhiều những bông hoa nylon đạo đức giả , vàng thau lẫn lộn cùng có một mầu vàng...
Và dĩ nhiên, thường thì người ta thích luxubu lao xao nơi chốn đông vui hơn chứ !
Chuyện thường tình thôi mà ! 

Đấy chỉ là cái nhìn tổng quát mang tính.."vô tư" của tôi thôi. Chứ thì tôi chưa hề và sẽ không hề muốn viết những lời phê bình bất cứ ai...
( Trừ một hai trường hợp vì quý người mình thương mến mà có đôi lúc "góp ý" rằng mình không thích thấy họ "cũng" rập khuôn theo ba cái đám bla bla trời ơi kia, nhưng cũng không tránh khỏi họ đã không hài lòng! Thì mình rút lui, im luôn...Thì thôi vậy, không nên có ý kiến nữa ! ) ^^
Đó là tự do mà ! Chúng ta là cái...thá gì mà phê phán người khác của cái cõi "bá nhân bá tánh" vang cười hô hố hô trôi nổi đây đó hà há ha quanh đây chứ huh !?!
Kệ vậy đi...

Sáng nay California có mưa, và qua nhà H.T. thì được nghe bản nhạc "Bay đi cánh chim biển" do chính tác giả hát...Giọng Đức Huy không điêu luyện, không làm dáng kỹ thuật , vì thế nghe ra được chất buồn xa xôi của Biển, của cánh chim cô đơn, của tiếng sóng dội lại trong lòng...
( Cám ơn em, HT... Anh vẫn nghĩ về em như là một phụ nữ cũng có cả một thế giới tâm hồn u uất lẫn lãng mạn không thua gì anh... và nếu anh nhớ không lầm thì có lần chính em đã nói thẳng ra trong một comment rằng : " Có anh là người duy nhất hiểu em" , thật vậy sao ?! Hình như có phảng phất đâu đó điều chi bí ẩn rất giống nhau trong đáy sâu trái tim chúng ta !? Hay là tại sự đồng cảm thì thường có cảm xúc ấy xảy ra nhỉ ?! ) ^^

Và với riêng cái cõi Lòng kỳ lạ của tôi thì vẫn cứ luôn còn đó nỗi buồn xa vắng ấy...
Tôi sẽ phãi tự tìm câu trả lời cho trái tim tôi : Tôi đang ra làm sao vậy ấy nhễyy...!? ^^
Và từ bao giờ... !?

Ai bik ? Bik...chết liền nha...! ^^

Nhưng mà này , nói thật nha : tôi cũng sẽ vẫn trở lại FB , để cũng thỉnh thoảng tham gia khua gõ vang lên một vài nhịp trống canh mua vui với Đời để "đi với Ma tôi sẽ mặc áo giấy, rồi thì đi với Bụt khoác áo cà sa" mà tiếp tục học hỏi thêm về sự khác nhau giữa Vàng và Thau vì chúng có cùng một mầu vàng...
Riêng tôi , thì mầu vàng chĩ có thật trên những cánh hoa mong manh Hoa Hồng vàng tôi yêu thôi...


  ĐÓA HOA VÔ THƯỜNG

Tìm em tôi tìm
Mình hạc xương mai
Tìm trên non ngàn
Một cành hoa khôi
Nụ cười mong manh
Một hồn yếu đuối
Một bờ môi thơm
Một hồn giấy mới

Tìm em tôi tìm
Nhủ lòng tôi ơi
Tìm đêm chưa từng
Tìm ngày tinh khôi...

... ... ...

--> Read more..

Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2013

JE T'AIMAIS, JE T'AIME ET , JE T'AIMERAI...



"JE T'AIMAIS, JE T'AIME, JE T'AIMERAI "

Mon enfant nue sur les galets
Le vent dans tes cheveux défaits
Comme un printemps sur mon trajet
Un diamant tombé d'un coffret
Seule la lumière pourrait
Défaire nos repères secrets
Où mes doigts pris sur tes poignets
Je t'aimais, je t'aime et je t'aimerai

( *- ** Quoi que tu fasses
L'amour est partout où tu regardes
Dans les moindres recoins de l'espace
Dans le moindre rêve où tu t'attardes
L'amour comme s'il en pleuvait
Nu sur les galets.. *-** )

Le ciel prétend qu'il te connaît
Il est si beau c'est sûrement vrai
Lui qui ne s'approche jamais
Je l'ai vu pris dans tes filets

Le monde a tellement de regrets
Tellement de choses qu'on promet
Une seule pour laquelle je suis fait
Je t'aimais, je t'aime et je t'aimerai

On s'envolera du même quai
Les yeux dans les mêmes reflets
Pour cette vie et celle d'après
Tu seras mon unique projet

Je m'en irai poser tes portraits
A tous les plafonds de tous les palais
Sur tous les murs que je trouverai
Et juste en dessous, j'écrirai

Que seule la lumière pourrait…

Et mes doigts pris sur tes poignets
Je t'aimais, je t'aime, je t'aimerai
... ...

" I LOVED , I LOVE , and I'LL LOVE YOU "

...Whatever you do
Love is everywhere you look
In every corner of the space
In every dream you linger in
There's love galore
Naked on the pebbles...

...The world has so many regrets
So many things are promised
But there's only one thing for which I'm meant to be
I love, I love and I'll love you

...We'll fly off the same platform
Facing the same reflections
In this life and the next
You'll be my only plan
I loved, I love and I'll love you...
...


" ANH ĐÃ YÊU EM, ANH YÊU EM, và ANH SẼ LUÔN YÊU EM "

...Bất kể em làm gì ,em đi đâu ,
Tình yêu luôn hiện diện khi em nhìn đến
Trong mọi ngõ ngóc ngách cuộc Đời ,
trong mỗi lúc khi chìm đắm nấn ná trong giấc mơ của em,
ở đấy có rất nhiều những viên đá thạch-anh lóng lánh Tình Yêu Em...

...Thế gian , cuộc Đời đã có quá nhiều những ân hận, hối tiếc, thương đau...
Quá nhiều những chuyện này kia với bao nhiêu là hứa hẹn, thề thốt
Nhưng, Em yêu dấu hỡi...
Chỉ duy nhất một điều Anh muốn nói :
Anh đã Yêu Em, Anh Yêu Em, và Anh sẽ mãi Yêu Em...

... Anh và Em, cùng nhau chúng ta sẽ bay nơi một sân ga
Cùng một hướng, cùng một suy tưởng, cùng một Tình Yêu bất diệt...
Trong đời Sống Nay và Đời Sau nữa...
Em vẫn là chính điểm hết cuối cùng của cuộc Đời Anh... Anh đã Yêu Em, Anh Yêu Em, và Anh sẽ mãi Yêu Em...
( "In This Life and The Next...You'll be my only plan... I Loved You, I Love You, and I'LL Love You"...)

--> Read more..

Thứ Ba, 23 tháng 7, 2013

"Đêm trăng tháng Bảy... nơi anh không có mưa Ngâu"




Đêm đang vào sâu lắng…

Trăng mười sáu trong veo đầy đặn tinh khôi tháng Bảy gió trời Tây phương không có mưa ngâu cho anh ngậm ngùi như những tháng ngày Đông phương xưa cũ anh ngồi bên thềm ôm đàn hát em nghe trong cái nhìn sâu thẵm thương yêu tinh khiết...

Giờ đây nơi xa xôi ,anh thấy anh đang ngồi im lặng như pho tượng nghe gió hiu hiu lay động những sợi tóc trắng đen niên kỷ phất phơ thời gian ngưng đọng cháy bỏng bốc khói lan man giữa đêm Hạ tím...


Tạ ơn Thượng Đế !

Tạ ơn Đời : giòng trôi chãy thiên thu vô tư vô tình lạnh lùng nghiệt ngã !

Và Tạ Ơn Em người trong những giấc mơ ngủ muộn vẫn đến cười mĩm dịu hiền ru ngũ anh giấc bình yên ấm áp…Anh nhắm mắt như con trẻ úp mặt vào ngực Mẹ no tròn căng ngọt trần gian dinh dưỡng kiếp nhân sinh anh tồn tại

Tạ ơn Em , hỡi cuộc Đời vẫn còn đấy những rung động trinh nguyên sâu thẵm thần thánh cho anh dẫu có bao muộn màng sám hối nước mắt vui mừng tuôn chảy tình yêu đi qua thênh thang bao phung phí năm tháng ngày giờ phút giây thế kỷ tàn phai từng trãi sôi sục giận dữ khóc cười hận thù quên lãng cũng không bằng chĩ một thoáng yêu thương chớp chớp đôi mắt em bao dung tha thứ

Anh Yêu Em tha thiết hỡi Em : “Cuộc Đời”, dẫu cho có thế nào trong cõi im lìm thế giới anh trôi nổi trầm tư vắng lặng ngất ngây choáng váng…

Anh ôm ngực đau nhói: anh sẽ không chết bây giờ chứ !?...

Anh còn chưa về quỳ xuống hôn mảnh đất Mẹ dịu hiền nhẫn nhục khổ đau nơi cuống rún anh nằm trong mầu đất nâu vàng hiền lành suối nguồn ngàn năm.

Anh ôm ngực đau nhói : anh sẽ không bất ngờ tắt thở bây giờ chứ huh em yêu dấu…
Anh Còn Chưa Nói Yêu Em mà !…Hỡi Tình Yêu Cuối Cùng cũa cuộc tồn sinh anh !
Em đã dịu dàng hôn lên những giọt nước mắt nóng hỗi chảy dài trên khuôn mặt người đàn ông lãng mạn cuối cùng còn xót lại từ thế kỷ trước…

Anh xin lỗi em !
Ngàn năm xin lỗi em …

Nếu anh chết bất ngờ không kịp nói gì cã với ai trong men say ngất ngây cám dỗ tội lỗi gần hết đời hoang mang hoang vu hoang hoãi hoang tàn hoang phế …

Mà chĩ kịp kêu lên trong sâu thẳm trái tim anh : “ Lạy Chúa, xin cứu rỗi linh hồn hoang vu hoang mang con…Xin hãy nhận lấy linh hồn mong manh tơi tả đớn đau của con mà ném nó vào kiếp sau trong mầu xanh cây cõ vi vu trên non gió với mây ngàn thanh tịnh…”

Anh vẫn chưa nói cho em biết rằng “thật ra ,Em chính là Tình Yêu Cuối Cùng Muộn Màng cũa anh sao !?”

Xin lỗi em,

Ngàn năm xin lỗi em…Hỡi  Định mệnh của anh…

Mơ hồ anh vẫn nhìn thấy xuyên qua những vô vàn giao động báng bỗ giã tạo dung tục phàm trần khổ ải là ánh mắt nâu dịu dàng bao la như Mẹ hiền của em…

Lạy Chúa !

Xin đừng gọi linh hồn con về khi con chưa sẵn lòng gì cho chuyện trở về nơi chốn cõi thiên thu miên viễn tinh khôi thánh thiện trong sạch suối nguồn mật ngọt…
Linh hồn con đây trong cơn thất vọng tu luyện nên Thánh cã trăm năm qua…


( Trong sâu thẵm trái tim anh đang thú tội trước khi mặt trời lên rực rỡ rằng: anh biết anh vẫn muốn uống cạn chén rượu Đời… )

… … …
Đêm sâu lắng,

Trăng tháng Bảy trời Tây phương không có mưa ngâu cho anh ôm đàn hát nhớ những đêm Trăng êm đềm bên thềm em ngồi dịu dàng đôi tay lùa vào mái tóc Đông phương thơm mùi hương chanh bồ kết…

Và đêm ngọt ngào trên đôi môi hôn em ngượng ngùng thơm mùi hoa Ngọc lan trong vườn xưa cổ tích …
... ...
... ... ... ... ...
Vynn K..........

( trích -"Những giòng Thơ xuôi "-viết tá lã không dừng tay được lúc xây xẩm choáng váng ngất ngây và để nguyên không sửa chữa"- chưa xuất bãn và sẽ...không xuất bản"...^l^




--> Read more..

Thứ Năm, 21 tháng 3, 2013

"Chia tay người tình Multiply "


...Cuối cùng rồi thì trang mạng xã hội- Blog- Multiply- là trang mạng được đa số các bạn viết Blog ưa thích nhất cũng đóng cửa luôn rồi !
Vẫn biết thế, và biết trước đây vài tháng
Và cũng đã dọn toàn bộ nhà Mul. qua bên đây : nhà mới  Blogspot ! ( nhà này do chị TTM-huynhtran xây cho trước đó lâu rồi. )
Tuy rằng "đành phải" thông cảm ngậm ngùi với Mul. - hoàn cảnh kinh tế toàn cầu khó khăn- nên người tình Mul. vẫn cứ phải đành đoạn chia tay đặng còn bôn ba chợ đời online buôn bán "kiếm xiền"...Dù sao thì tiếng gọi tha thiết mãnh liệt của...Dollars vẫn mạnh hơn tiêng gọi của trái tim Vynn K. mềnh ( xài Mul....free muh giề ? chia tay là phãi roài nhá...ku !:))  

Anh vẫn cứ buồn như...thường lệ, nha, nha cô Mul. mềnh !Hứ...

Chiều ngày 20 tháng 3...
Đi làm về , đã nghe các bạn Mul. đang buôn than bán oán vì Mul. đóng cửa bye bye. Tôi vội vào nhà mình : thì vẫn ok ( hay bên Mỹ thì chậm hơn một ngày chăng ? )
Hic, đúng vậy : trái đất quay sao đó mà bên Tây- Mỹ chậm hơn một ngày chứ...Vì tối đó, tôi vẫn vào Mul. được, lại còn post nguyên cái note mới tinh cho ngày 20 tháng 3- là ngày đầu tiên của mùa Xuân Bắc-Mỹ có kèm hình ảnh mấy iẽm tung tăng đội nón zàng , mặc váy zàng chạy lên đồi , kèm theo bản nhạc "Cỏ Hồng"...rước iẽm lên đồi cỏ hoang ngập lối, đôi chân xinh xinh cho tình anh khép nép" nữa chứ..! Hứ, giận và...sươngg nhớớ người tình Mul." ghia luôn nha...
Và cảm xúc buồn buồn, trống vắng...bơ zơ...lạc lõng giữa...chợ đời Blog tá lả khắp nơi trên cyber world này .
Cảm xúc cứ y như mới chia tay nóng hôi hỗi vừa thổi vừa buồn với từng "người tình bỏ ta đi, như những giòng sông nhỏ, lời hẹn thề là những cơn mưa..."
Mà mưa rơi rớt xuống sông...
Nên nước gặp nước tan biến vào giòng...huề vốn tình ta chỉ bấy nhiêu thôi...

" Thôi thì thôi,
Chẳng nợ gì nhau...
Thôi thì thôi nhé,
Có ngần ấy thôi...

Nhớ xưa , em hiền hòa
em rũ tóc thề,
em mặc áo hoa vàng..."
...

 Cám ơn tất cả các Anh/Chị/Em và các bạn Mul. trong nhà Vynn K. mình bao Ngày Tháng Năm qua từ ngày xưa bên Yahoo360 qua đến Multiply...
Và bây giờ thì bên nhà mới Blogspot này...
Xin gởi lời chào tái ngộ các bạn bên đây !
Tuy tôi vẫn còn buồn, và vẫn ngơ ngác bối rối bên nhà mới đây .Nhưng , như các Cụ ta dạy rằng : " ở đâu lâu thì rồi sẽ quen hơi, quen hướng, quen...mùi nhau" thoaiiii...

( "đành" nhắm mắt đưa chưn ok say "yes" với người tình mới bờlóc-sìpót này vậy : hy vọng iẽm í chung tình hơn iem Mul. đã làm tan nát trái tim ta kia..! hứ...)



(  "Gởi trái Tim yêu dấu !
Hãy yêu khi trái tim cảm thấy thật sự trái tim đã/đang yêu...
Không nên yêu chỉ vì trái tim cảm thấy trái tim cô đơn!"... )


--> Read more..

Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2012

"Tản mình ên" 2.


"Ấn tượng đầu tiên không bao giờ là đúng cả ! "... Một Triết Gia đã nói như vậy, sau cái nháy mắt hóm hỉnh bi hài của ông..."


 ...

" Buổi Sáng, và Triết Lý ba xu Cafe' Sữa "

Cà phê đen thật một mầu
Sữa kia trắng toát ngọt ngào quyện nhau
Trắng Đen- Đen Trắng hai mầu
Thật Hư- Hư Thật ta bà ngất ngây

Làm sao cũng chẳng làm chi
Kịch đời, pha lẫn Hài Bi một màn
Người người mỗi chốn thời gian
Đi, về một cõi quẩn quanh vui buồn

Nhân gian chỉ một thoáng này
Thế thôi, cũng chẳng làm gì, làm sao

Thì thôi, chỉ ngần ấy thôi
Thôi thì, cũng một lần tôi nhớ người...
...




..."Ấn Tượng đầu tiên không bao giờ đúng cả ! " ...

__ Đó là câu nói để đời của một Triết Gia cỡ bự , mà quên mất tiu tên ông ta rồi ! ( Xin lỗi Triết Gia vậy ! :))
Ai không biết sao ! Chứ riêng bản thân cái người đã quyết định sẽ..."ngồi chống càm " qua suốt trăm năm này luôn như mình , thì mình tự nhận rằng đã từng có ít nhất...888 lần kinh nghiệm rất chi...ngọt ngào êm ru pà rù suốt cái cõi thời gian của cuộc Tồn Sinh này của mình ...

Nhưng, sẽ không là gì cả...!
 "No Big deal" với biết bao người người này kia, kia nọ trong cõi nhân gian ta-bà-ha này đối với tôi !
Điều đáng nói đến ở cái Chân Tâm..., không phải do từ cái cõi đám đông được chăng hay chớ, đông vui nói cười nhăn nhó hớ hênh thật giả có có- không không- ngán nghẹn ê chề trào dâng tới cổ ấy...
Mà chính là đến từ những người thân, người gần, người cận, người kề, người yêu, người thương, người mến,người bạn và bè , của cả từ Tri và Kỷ, từ vợ và chồng, người tình, hàng xóm, anh em...Hay con vợ thắng bạn hoặc thằng chồng cô bạn...v.v...

Vì thế, mới có chuyện cho con người ta ngẫm, nghĩ, nói , la, hét, giận, dỗi, thất vọng mà có khi báo Lá Cải đăng tin người ta...xử đẹp nhau bằng vài ba phát đạn, hay..tự xữ..v.v...

Không như thế thì tự chọn thái độ như cái người thích chiều chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ quên quên kia mà trở về ngồi im lặng chống càm với nghe tiếng dế gáy vang vang góc vườn hiu quạnh thánh thiện mà đấm ngực 3 lần xám hối thanh tịnh cho mọi sự dữ, lẫn mọi sự lành chứ..., huh !?
Còn "Thiên hạ sự" thì nhằm nhò gì đến ai ai chung chung đâu ...!!!
Chuyện nhỏ ráo ...!!!

Vì thật sự thì mặt Trời vẫn mọc và lặn đều đặn mỗi ngày ...

Một cái phẩy tay mơ hồ, một cái nhún vai, một cái nhìn hư vô lên trời cao, một nụ cười nhếch môi nửa miệng , hay một tiếng thở dài thông cảm chán ngán kín đáo sao sao đó..v.v... là xong ...!!!
Chuyện nhỏ tất tật...!!!

Thì là thế..., như thế là vì vốn thế là thế...!!!

Ông Giời như muốn luôn trêu chọc Con Người qua muôn nẻo đường cầu khỉ gập gềnh lắt lẻo khó đi của Định Mệnh ...
Thì chả là vì trong tất cả các Kinh Thánh từ ngàn xưa của mọi Tôn giáo đều nói rằng Con người được tạo ra do chính bàn tay ổng sao !?...
Hay lại còn ra làm sao nữa chứ...Ngoài "Ổng" ra thì là còn..."Ai" vào đây ?! huh...Giời !!! :))
( Chẳng phải vô tình mà ở cái Nước Việt xưa kia có ông nhà Thơ tên Nguyễn Du đã chẳng từng than : " Trời xanh ghen..." , Hay như câu " Mua vui cũng được một vài...", Hoặc " Trăm năm trong cõi người ta.."..v.v... là gì , nhỉ !? )
... ... ...

" Ấn Tượng đầu tiên không bao giờ đúng cả ! "

Ông Triết Gia ấy nói ra như vậy , hẳn là sau khi đã rất nhiều lần "trả gíá" khá đắt cho cái tâm hồn ngây thơ vô số tội của ông bằng những giọt nước mắt cô đơn cay đắng ngọt ngào nhất của ông ta...!

Mà thật vậy chứ !
Vì sau cái gọi là "Ấn Tượng đầu tiên " ấy, thì vẫn còn phía trước nguyên con đường dài thăm thẳm của sự chứng nghiệm cho cái sự hiện hữu của đầu tiên có...Ấn tượng ...!!!
Kẻ "hậu sinh...khả ố" như người ngồi chống càm tôi cũng không ít lần trong...888 lần đi xuyên qua cõi kinh nghiệm ấy rồi, ít ỏi gì chứ, hum...!!!:))

Nói chuyện như thế có vẻ như nói bằng thứ ngôn ngữ "cao", "sâu" leo không tới, bò không qua của ngôn từ ngữ nghĩa , nhỉ...!?

Vậy thì , nói bằng thứ ngôn ngữ của cõi Nhân Gian - Gian Trần của Thị Nở và Chí Phèo thở phì phò vật nhau sau bụi chuối , hay bằng thứ ngôn từ văng ra từ cái mỏ nhọn hở răng mỏng môi mồm loa mép giải của con vợ thằng Đậu thì như vầy cho dễ hiểu mà có khi, có dịp được tô cháo hành giải cảm rắc tiêu đen nóng hổi mà húp xoàn xoạt toát mồ hôi thương yêu ,thì như này :

" Coi zậy..., mà hỗng phãi zậy đâu ! thằng Cu, cái Hĩm ạh "
... ...
... ... ...
... ... ... ... ...












    Vynn K.
    ...
--> Read more..

Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

Một ngày Trong Đời Mr. Mom..

 
  California mấy bữa nay có mưa ,và không gian đang vào những ngày u sầu xám xịt cuối Thu sương mù, giao mùa chuyển Đông hanh hao lạnh lẽo ẩm ướt...
Người đàn ông im lặng nhìn vào ly , mầu xanh đỏ lóng lánh trong ánh sáng của dây đèn Noel đang nhấp nháy trên viền mái nhà , sau vườn...
Chỉ mới đấy thôi...Một đêm sương mù mùa Thu...
... ... ...

 Đêm ấy ngập tràn sương mù ...
Người đàn ông tỏ ý muốn người kia - một phụ nữ trẻ - khoác thêm vào cái áo ấm của mình , trước khi 2 người mở cửa bước ra sân...
- No, thank you anh. Em không cảm thấy lạnh ! _ Người phụ nữ lắc đầu nói nhỏ, người đàn ông nhìn cô gái , im lặng không nói gì, khoác thêm vào vai cô chiếc áo ấm... Cô để yên .
- Oh, trời đêm đầy sương mù , dầy đặc , anh đưa em về trong đêm sương mù...!_ Người đàn ông hơi mỉm cười nói nhỏ vào tai cô...Hương thơm quyến rũ Chanel 5 và mùi nồng ấm mái tóc bờ vai khuôn ngực cô gái quyện vào khuôn mặt ông...
Mr. Mom biết rất rõ rằng chỉ lát nữa thôi, tất cả những gì đang hiện hữu ở đây của người phụ nữ sẽ không còn hiện diện thêm lần nào nữa...
Và khi ông ta trở về nhà sau đó, hẳn là một nỗi trống vắng yên tĩnh như vẫn thường có ở đấy trong cuộc sống tháng ngày qua của ông sẽ vẫn còn thoang thoảng hương thơm quyến rũ từ mái tóc cô gái trên chiếc gối, ngọt ngào đôi môi và vòng tay níu giữ của người phụ nữ sẽ như vẫn còn nóng ấm in dấu trong chăn mền...

Hai người vào trong xe...

Người đàn ông choàng qua hôn nhẹ lên gáy cô gái trước khi cho xe lăn bánh :
- Anh chưa được "nghe" cái mùi thoang thoảng quý phái của Giorgio Armany nhỉ !? _ Người đàn ông nói với giọng thì thầm, hai tay để trên vô lăng lái xe, khuôn mặt lạnh lùng cố hữu của ông nhìn thẳng phía trước...Con đường lù mù trong sương đêm, ông bật đèn pha , ánh sáng phía trước xe xuyên hai vệt dài nổi rõ trong màn sương dày đặc...
Người phụ nữ quay qua nhìn ông, mỉm cười :
- Em chưa mở chai ấy.., và sẽ...không bao giờ mở ra để xài nó !_ Cô hiểu người đàn ông nhắc đến chai nước hoa cao cao gầy gầy, có mầu tím và một cành hoa cuốn quanh chai cũng mầu tím sang trọng , mà ông đã tặng cô vào ngày Sinh nhật cùng với 2 cành Hoa Hồng vàng ...
Ngày ấy tưởng như đã xa xôi lắm rồi...
_ Sao vậy em !? không thích !?
_ Không ! em rất thích chứ ! Nhưng em sẽ không bao giờ mở ra, em muốn giữ nó trên bàn , trong phòng ngủ của em ,và cứ để đấy, không xài đến đâu !--Cô lại nhìn ông, không cười...
_ Ok , em...! Vậy mai mốt nó sẽ bốc hơi hết, còn lại cái chai không đấy, mặc dù em chưa bao giờ mở ra để dùng đến...
_ uhm, yeah ! i know..., anh !
_ Vậy sao , có lần anh hỏi, em bảo : "em sẽ dùng nó vào mùa Đông tới" mà !_Ông nói, nhìn cô như dò xét ý nghĩ của cô xem có cùng ý nghĩ với ông không, rằng : "Họ sẽ có thể gặp nhau lại vào một đêm trong tuần Lễ cuối mùa Thu này không !? mà trong tuần lễ ấy có ngày Lễ Giáng Sinh ...!?"
_ uhm.., Em thích cái mùi của nó khi dùng vào mùa Đông... Thank you, anh rất khéo chọn...Em sẽ không xài đến, vì em muốn giữ nó còn nguyên như thế..._ Cô định nói thêm gì đấy, rồi lại thôi,im lặng ngửa đầu dựa ra phía sau ghế, nghe nhạc...
_ Ok , em ! _ Người đàn ông hít một hơi dài vào ngực cái không khí mùa Thu và cả cái không gian lạnh lẽo sương mù im lìm trong đêm đang loáng thoáng lướt qua ngoài khung cửa xe...
...
Đường phố khuya...

Thỉnh thoảng mới có dăm ba chiếc xe chạy vèo qua , tiếng bánh xe dán vào mặt đường ẩm ướt phát lên những âm thanh nghe lạch xạch vang vọng xa vắng như khuôn mặt 2 người im lặng trong tiếng nhạc của những bản nhạc có từ những thế kỷ trước...
...
Những ngọn đèn đường mờ mờ tỏa ánh sáng lơ tơ mơ vào trong đêm , đường phố , cây cối, hàng quán, nhà nhà lướt thướt ẩm ướt mờ nhạt ẩn hiện như đã có từ bao giờ trăm năm qua , cũng ngần ấy thứ...Con người, vật chất, tinh thần , nụ cười , buồn, vui và những giọt nước mắt...Hạnh phúc và khổ đau..Ngày Tháng năm qua Xưa hay Nay đều vẫn y như vậy .
...
Chiếc xe dừng lại trong khuôn viên khu nhà người phụ nữ...
Người đàn ông nghiêng đầu cầm bàn tay cô gái áp vào má mình, người phụ nữ xòe rộng năm ngón tay ấm áp để yên...
Cô mở cửa xe , quay nhìn ông , khuôn mặt cô in dấu một nỗi niềm , cô nói nhỏ :
_ Thanks for the Thanksgiving dinner, the wine, the ride, the wonderful night...and everything else...
_ My pleasure..., em !_ Người đàn ông nhìn sâu vào mắt cô nói trong hơi thở đầy men mầu đỏ những ly rượu hai người đã uống trong bữa ăn tối...
Người phụ nữ bước ra khỏi xe, bước đi nhanh vào con đường nhỏ hai bên có những bụi cây dầy đặc lá xanh và những nụ hoa nhỏ xíu mầu trắng thơm thơm trong đêm...
Mr. Mom im lặng nhìn theo bóng dáng người phụ nữ trẻ xa dần, khuất sau những lùm cây quanh đó...
Cô bước đi không một lần quay nhìn lại...
Sương mù bay là là trên những ngọn cây gần đấy , lan tỏa cả xuống con đường nhỏ .
Không gian im ắng...Mr. Mom vẫn ngồi im lặng trong xe ,có vẻ như ông đang nghe ngóng xem mình đang ra như thế nào...

Lúc ấy khoảng hơn 3 giờ sáng...
Người đàn ông lái xe ra đường lớn , mở nhạc lớn hơn một chút nữa...
Chiếc xe phóng vào trong màn đêm sương mù...
Họ đều hiểu với nhau rằng : đó sẽ là đêm cuối cùng họ gặp nhau , và người đàn ông vẫn chưa được "nghe" cái mùi hương của chai nước hoa mầu tím mà người phụ nữ đã nói sẽ dùng vào mùa Đông tới...

Bây giờ vẫn đang là mùa Thu...
... ...
... ... ...

( ***
Trích truyện dài "Một Ngày Trong Đời Mr. Mom" , gồm 3 cuốn, mỗi cuốn dầy...888 trang... )



                     




















 ( Đêm sương mù trong thành phố __  Photo :  Vynn K. )


--> Read more..

Dấu chân..

Flag Counter